Dịch: Đây là một câu chuyện thật về SỰ HY SINH của một người mẹ trong trận động đất kinh hoàng ở Nhật Bản.
Sau khi trận động đất đã qua đi, khi các nhân viên cứu hộ đến tàn tích của 1 ngôi nhà của một người phụ nữ trẻ, họ nhìn thấy thân thể cô ấy qua các vết nứt. Nhưng cách tạo hình cơ thể của cô có gì đó rất lạ, tựa như một người đang quỳ gối cầu nguyện, cơ thể nghiêng về phía trước, và có một vật gì đó được hai tay của cô đỡ lấy. Ngôi nhà bị sụp và đổ ập lên lưng và đầu cô. Người đội trưởng đội cứu hộ đã rất khó khăn khi luồn tay mình qua khoảng cách hẹp trên tường để chạm tới cơ thể của người phụ nữ. Anh ấy đã hy vọng rằng người phụ nữ này có thể vẫn còn sống. Nhưng, cơ thể lạnh và cứng của cô nói với anh rằng, cô ấy chắc chắn đã qua đời.
Đội cứu hộ rời khỏi ngôi nhà và tìm kiếm tại những toà nhà sụp đổ khác. Nhưng không hiểu sao, người đội trưởng dường như bị một lực hút kéo trở lại căn nhà sụp đổ của người phụ nữ đã chết. Một lần nữa, anh quỳ xuống, và lần tìm qua những khe nứt hẹp một chút không gian dưới cơ thể đã chết. Rồi đột nhiên, anh hét lên đầy phấn chấn : “Một đứa bé!!!! Có một đứa bé!” Cả đội cùng nhau cẩn thận bỏ từng cái cọc trong đống đổ nát xung quanh xác người phụ nữ. Có một bé trai 3 tháng tuổi được bọc trong một tấm chăn hoa ngay bên dưới xác người mẹ.
Người phụ nữ rõ ràng đã có thực hiện sự hi sinh cuối cùng để cứu con trai mình. Khi ngôi nhà của cô rơi xuống, cô đã dùng cơ thể của mình để làm tấm chắn bảo vệ con trai mình. Cậu bé vẫn ngủ một cách yên bình khi đội trưởng đội cứu hộ nhấc bé lên. Bác sĩ đã nhanh chóng kiểm tra sức khoẻ cậu bé. Sau khi ông mở tấm chăn, ông nhìn thấy một chiếc điện thoại di động bên trong. Có một tin nhắn văn bản trên màn hình, nói rằng, “Nếu con có thể sống sót, con phải nhớ rằng mẹ rất yêu con” …
Chiếc điện thoại này đã đi từhết bàn tay này đến bàn tay khác qua bàn tay khác. Tất cả những người đọc tin nhắn đã khóc. “Nếu con có thể sống sót, con phải nhớ rằng… mẹ rất yêu con…”…..Đó thật là tình yêu của người mẹ dành cho con mình!!!
This is a true story of Mother’s Sacrifice during the Japan Earthquake. After the Earthquake had subsided, when the rescuers reached the ruins of ayoung woman’s house, they saw her dead body through the cracks. But her posewas somehow strange that she knelt on her knees like a person was worshiping;her body was leaning forward, and her two hands were supporting by an object.The collapsed house had crashed her back and her head. With so many difficulties, the leader of the rescuer team put his hand througha narrow gap on the wall to reach the woman’s body. He was hoping that thiswoman could be still alive. However, the cold and stiff body told him that shehad passed away for sure. He and the rest of the team left this house and were going to search the nextcollapsed building. For some reasons, the team leader was driven by acompelling force to go back to the ruin house of the dead woman. Again, heknelt down and used his had through the narrow cracks to search the littlespace under the dead body. Suddenly, he screamed with excitement,” A child!There is a child! “ The whole team worked together; carefully they removed the piles of ruinedobjects around the dead woman. There was a 3 months old little boy wrapped in aflowery blanket under his mother’s dead body. Obviously, the woman had made anultimate sacrifice for saving her son. When her house was falling, she used herbody to make a cover to protect her son. The little boy was still sleepingpeacefully when the team leader picked him up. The medical doctor came quickly to exam the little boy. After he opened theblanket, he saw a cell phone inside the blanket. There was a text message onthe screen. It said,” If you can survive, you must remember that I love you.”This cell phone was passing around from one hand to another. Every body thatread the message wept. ” If you can survive, you must remember that I loveyou.” Such is the mother’s love for her child!!